Nhà Thờ Giáo Xứ Vĩnh Phước
Mùa Thường Niên
Năm II
|
Thứ Sáu Tuần XXX
|
Bài Ðọc I: (Năm II) Pl 1, 1-11
"Ðấng đã khởi sự trong anh em công việc
tốt lành, sẽ làm hoàn tất cho đến ngày của Ðức Kitô".
Khởi đầu bức thư của Thánh Phaolô Tông đồ gửi
tín hữu Philípphê.
Phaolô và Timôthêu, tôi tớ của Ðức Giêsu Kitô,
kính gửi tất cả các thánh trong Ðức Giêsu Kitô ở thành Philípphê, cùng với
các chủ tịch giáo đoàn và các phụ tá. Nguyện chúc ân sủng và bình an của
Thiên Chúa là Cha chúng ta, và của Ðức Giêsu Kitô, ở cùng anh em!
Tôi luôn luôn cảm tạ Thiên Chúa của tôi mỗi
khi nhớ tới anh em, trong mọi kinh nguyện mà tôi hân hoan cầu xin cho anh em,
vì anh em đã góp phần rao giảng Tin Mừng ngay từ ngày đầu tiên cho tới bây
giờ.
Tôi tin tưởng điều này là Ðấng đã khởi sự
trong anh em công việc tốt lành đó, sẽ làm hoàn tất cho đến ngày của Ðức
Giêsu Kitô. Mà tôi tưởng nghĩ về mọi người anh em như thế thì chính đáng: vì
tôi tích để anh em trong lòng tôi, dù khi tôi mang xiềng xích, dù lúc tôi
biện hộ hay củng cố Tin Mừng, mọi người anh em đều thông phần vào sự vui mừng
của tôi. Thực, có Thiên Chúa làm chứng cho tôi rằng: Tôi trìu mến tất cả anh
em trong lòng Ðức Giêsu Kitô là dường nào. Ðiều tôi khẩn nguyện là lòng yêu
mến của anh em mỗi ngày một thêm chan chứa hơn, trong sự thông biết và mọi sự
suy hiểu, để anh em biết xác định những điều tốt lành hơn, hầu giữ mình trong
sạch và không gì đáng trách trong ngày của Ðức Kitô, dư đầy hoa quả công
chính, nhờ Ðức Giêsu Kitô, để tôn vinh và ngợi khen Thiên Chúa.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 110, 1-2. 3-4. 5-6
Ðáp: Vĩ đại thay công cuộc của Chúa (c. 2a).
Xướng: 1) Tôi sẽ ca tụng Chúa hết lòng, trong
nhóm hiền nhân và trong Công hội. Vĩ đại thay công cuộc của Chúa tôi, thực
đáng cho những người mến yêu quan tâm học hỏi! - Ðáp.
2) Công cuộc của Chúa là sự hùng vĩ oai
nghiêm, và đức công minh của Người muôn đời tồn tại. Chúa đã làm những điều
lạ lùng đáng nhớ, Người thực là Ðấng nhân hậu từ bi. - Ðáp.
3) Chúa đã ban lương thực cho những ai tôn sợ
Ngài, cho tới muôn đời Ngài vẫn nhớ lời minh ước. Chúa tỏ cho dân Ngài thấy
công cuộc quyền năng của Ngài, hầu ban cho họ được phần sản nghiệp của chư
dân. - Ðáp.
Alleluia: Tv 118, 36a và 29b
Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, xin nghiêng
lòng con theo lời Chúa răn bảo, và xin rộng tay ban luật pháp của Chúa cho
con. - Alleluia.
Phúc Âm: Lc 14, 1-6
"Trong ngày Sabbat, ai trong các ông có
con lừa hay con bò rơi xuống giếng mà không kéo nó lên sao?"
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, vào một ngày Sabbat, Chúa Giêsu vào
dùng bữa trong nhà một thủ lãnh biệt phái, thì những người hiện diện ở đó dòm
xét Người. Bấy giờ có một người mắc bệnh thuỷ thũng ở trước mặt Người. Chúa
Giêsu lên tiếng hỏi các Luật sĩ và biệt phái rằng: "Trong ngày Sabbat,
có được phép chữa bệnh không?" Các ông ấy làm thinh. Bấy giờ Người kéo
kẻ ấy lại, và chữa lành, rồi cho về. Ðoạn Người bảo các ông rằng: "Trong
ngày Sabbat, ai trong các ông có con lừa hay con bò rơi xuống giếng mà không
lập tức kéo nó lên sao?" Nhưng các ông không thể trả lời câu hỏi ấy.
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm:
Ðức Giêsu bị công kích vì đã chữa bệnh trong
ngày Sabát. Người Do thái chỉ tìm cách soi mói bắt bẻ, mà không biết cảm
thương với người xấu số. Họ dựa vào Thiên Chúa để trách móc người khác. Nhưng
đúng hơn, cũng dựa vào Thiên Chúa, họ mới là người rất đáng trách, vì họ
không biết sống theo tinh thần của Chúa.
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con tâm hồn cao
thượng, quảng đại. Ðể chúng con luôn tìm thấy điểm tích cực hơn là tiêu cực
nơi tha nhân. Nhờ đó, chúng con biết thông cảm giúp đỡ anh chị em chúng con.
Và cũng từ đó, chúng con thấy cuộc đời thật đáng yêu. Amen.
|
|
|
Thán phục: một cái nhìn hướng tới...
Thán phục, chính xác là giây phút trổi lên trong chúng ta một
chiều kích mới, là giây phút tuyệt điệu chúng ta bỗng thấy mình được chữa lành
khỏi chính mình trong giây lát, và được cảm kích một sự Hiện Diện không cần gọi
tên là gì.
Trong thời khắc ấy, chỉ một chốc lát, chúng ta được thoát khỏi
chính mình, chi còn là một cái nhìn hướng tới, một sự chủ tâm, một khát vọng,
khi được nâng lên toàn thân, được thúc đẩy, chắp cánh, khi bước sang đối tượng
thán phục của mình, bám siết vào đó, khi chỉ còn là một tiếng thống thiết gọi
yêu, khi chìm sâu vào trong thinh lặng mênh mang nơi chỉ nghe tiếng gọi của
Người, từ đó chúng ta cảm thấy tách ra khỏi bản thân và, qua chính cảm nghiệm
này, hiểu ra mình có thể có một cái tôi khác ngoài cái tôi chiếm hữu, vị kỷ này
- thật ra cũng là tự nhiên thôi -, một cái tôi khác biết hiến dâng, trong một
cách hiện hữu khác, thay vì bám víu chính mình, thì hiện thân, dâng mình, tan
biến đi trong một ai đó khác, và quả nhiên ở giai đoạn này, hiểu rằng không phải mình chịu đựng
mình nữa, mà mình tự dâng hiến, bởi vì toàn bản thân mình thoát thai từ tác
động sáng tạo ấy của tình yêu.
nguồn: tinmung.net
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét